Đã bao giờ bạn thắc mắc rằng bao lâu nữa thì mới có các thương hiệu Việt thay thế cho các thể loại như Sunsilk/Head and Shoulders hay Lifebuoy/Safeguard?
Đã bao giờ bạn mơ ước sẽ có một ngày bạn tự hào giới thiệu với những người phương xa rằng: "Đây, đây chính là thương hiệu của nước tôi và tôi dùng nó hàng ngày!"
Đã đến lúc phải thay đổi chăng?]
Sự thật là trong suốt quãng đời sử dụng hàng tiêu dùng của mình, chưa bao giờ mình nghĩ đến việc sử dụng hàng Việt Nam. Tuy vậy, bản tính của mình, không biết vì lẽ gì, luôn luôn chọn những mặt hàng nằm chiếu dưới. Người ta xài Lifebuoy thì mình xài Safeguard. Người ta mua máy tính chip Intel, mình chỉ xài AMD. Mua PC thì mình xài Mac. Mua Nikon/Canon thì mình xài Pentax. Adidas/Nike thì mình chỉ Puma. Mua Seiko/Citizen thì mình chỉ thích Orient thôi.
Hôm nọ dọn đồ bỗng thấy quyển vở ngày xưa mình dùng màu vàng khè có bìa hình Olympic. Rồi thêm ba cái vỏ hộp kem nghệ Thorakao má mua. Lòng tự hỏi, vì lẽ nào mà mình chẳng bao giờ mua những mặt hàng này nữa?
Có lẽ mình không quan tâm. Ra siêu thị thấy cái nào lấy cái đó. Thậm chí còn chả biết nó là hiệu gì nữa.
Có lẽ mình cho rằng hàng Việt Nam chủ yếu là đồ rởm…
Có lẽ mình thích thương hiệu ngoại…
Chẳng phải hàng Việt Nam đang nằm chiếu dưới sao?
Rồi mình nghĩ. Vì đâu Honda, Toshiba, Sony làm nên kỳ tích ở Nhật Bản? Vì đâu Samsung ăn đứt thị phần điện thoại ở Mỹ. Vì đâu trà Dilmah nổi tiếng toàn cầu? Thậm chí, cả thằng Tàu khựa cũng có Huawei, ZTE, Midea nhiều đến mức tràn ngập siêu thị Việt. Phải chăng vì người dân họ chấp nhận dùng hàng nội địa. 10 năm, 20 năm, 30 năm và rồi họ nổi tiếng toàn thế giới…
Bạn có biết:
(a) Xà bông Cô Ba của Trương Văn Bền đã đánh nát bét nhãn hiệu xà bông Marseille của Pháp năm xưa? 80 năm một thương hiệu Việt...
(b) Kem đánh răng Dạ Lan bị Colgate khai tử vì người ta bảo là "quê mùa"? (Đồ khốn! Dám bảo tiếng Việt quê mùa ư?)
(c) Mỹ phẩm Thorakao làm chủ toàn miền Nam trước 1975 và cái tên Thorakao bắt nguồn từ tiếng Latin?
(d) Câu chuyện của người sáng lập công ty sản xuất Kềm Nghĩa?
(e) Cái sự dở vô đối tệ hại kinh khủng khiếp của Nescafe so với G7 của Trung Nguyên?
[…]
Bạn có thể sẽ tranh cãi. Không thể lấy lý do người Việt thì phải xài hàng Việt. Hàng dỏm thì không mua, thế thôi. Hữu xạ tự nhiên hương mà, nhỉ?
Cũng như quả trứng và con gà. Cái nào ra trước? Mình không thể biết được nếu mình không tự phá bỏ cái vòng luẩn quẩn đó :) Nếu bạn không tự mình chủ động tìm đến hàng Việt thì bạn sẽ không bao giờ biết được nó có thật sự rởm hay không. Mình chúa ghét stereotype…
Đương nhiên sẽ có những mặt hàng bạn không bao giờ "dám" dùng hàng Việt hoặc hoàn toàn không có hàng Việt cho mặt hàng đó. V.D: Bạn dám bỏ tiền mua laptop hiệu Việt Nam không? Bạn có thể mua được điện thoại thương hiệu Việt, sản xuất tại Việt Nam? Hay bạn sẽ mua máy lạnh Reetech bất kể việc sản phẩm Reetech ngốn điện gấp 2.5 lần sản phẩm cùng loại của Panasonic / Daikin?
Mình sẽ thực hiện việc đoạn tuyệt với hàng tiêu dùng nhãn hiệu nước ngoài trong vòng một tháng và cố gắng tìm cách thay thế bằng mọi giá. Kèm theo đó sẽ là những bài viết trên blog theo dạng review khách quan và những mặt hàng thay thế nếu bạn không thể tìm ra mặt hàng nói trên.
Bạn có đau lòng nếu một ngày nọ, Unilever hay P&G kiếm được bộn tiền ở nơi mà họ đã giết chết những thương hiệu mang trên mình cả một dấu ấn của thời gian chỉ bằng việc đổ tiền và chuyển giá?
Hãy thay đổi, đừng chờ đợi nữa. Nếu không, như loài tê giác Việt, sẽ có ngày nó chỉ xuất hiện ở viện bảo tàng, hình chụp…
Buồn lắm thay...
Review kế tiếp: Xà bông Cô Ba - 80 năm một thương hiệu
Tôi vẫn đang chờ review của anh...
ReplyDeleteanh ơi viết tiếp đi !!! hay quá
ReplyDelete