[Cảnh báo] Entry này có sử dụng nhiều từ ngữ nhạy cảm và "trẻ trâu". Đề nghị suy nghĩ kỹ trước khi đọc tiếp.
I. Tình hình là ngày hôm thứ bảy nọ cách đây 3 tuần, mình đang dẫn con em gái đi mua hàng ở Daiso Nguyễn Kiệm thì bất chợt buồn ị kinh khủng. Ngó quanh cái cửa hàng thì hoàn toàn không có toilet. Đành phải nhịn. Mình thì ăn nhiều rau nên là nó rất ư là trơn tuột. Thật kinh khủng. Về đến nhà thì nó kẹt ở trỏng luôn và đau đau âm ỉ. Nghĩ không sao nên cứ thế mà phi xe xuống nhà bạn...
Bài học: Không được buồn ị khi đang ở Daiso. Đã kiểm tra và nhận thấy không có cửa hàng Daiso nào có toilet phục vụ khách cả. Thật kém cỏi. Tốt hơn nữa là không nên buồn ị khi đang ở ngoài đường và phải tập cho bản thân tinh thần thép - không ngại dơ bẩn.
II. Đi đau. Ngồi đau. Nằm đau. Lết xác ra đánh cầu lông mà bước không nổi. Chui toilet chắc chục lần nhưng nó vẫn không hết đau. Không thể hóp bụng đc. Sợ bị ung thư gì gì đấy. Thôi chắc chết mẹ rồi. Chưa vợ, chưa con, chưa nhà lầu xe hơi...
Bài học: Không được lo sợ. Lo sợ làm đại tràng co thắt mạnh hơn. Ung thư không đau nhanh như vậy…
III. Đến ngày thứ 4 thì không chịu nổi đành đi khám bệnh. Nghĩ đến khám bệnh rất sợ. Một phần là vì ngại bị thông đít mà một phần cũng là vì ngại lòi ra bệnh này bệnh kia. 9h45 sáng mò xuống bệnh viện Đại Học Y Dược. Ngồi tràn ra cả ngoài đường. Phắn ngay. Đánh liều đi khám ở Fortis Hoàn Mỹ. Nghĩ bụng chắc chắn sẽ có màn thông đít nên bệnh viện càng sạch thì sẽ càng thoải mái…
Bài học: Bạn bỏ ra bao nhiêu sẽ nhận được bấy nhiêu. Thông đít sạch sẽ ư? Ngại toilet dơ ư? Bạn phải có tiền. Tiền không mua được tất cả nhưng rõ ràng nó mua được hầu hết tất cả. Bao gồm cả việc đi ị sạch sẽ.
IV. Anh bác sĩ hỏi mình vì sao đi khám. Anh còn trẻ, đẹp trai mà sao vô duyên vãi. Mình kể chuyện thì anh cười hí hí. Bộ nhịn ị vui lắm hay sao mà cười? Thử đau bụng coi rồi xem thằng nào cười thằng nào. Cũng may là anh biết mình nên làm xét nghiệm gì và kê đơn thuốc chứ không mình đã phang rồi. Thôi dù gì thì cũng dễ thương gấp trăm lần cái con mụ bác sĩ lần trước ở Đại Học Y Dược. Mụ còn không thèm nghe mình nói nữa.
Anh bác sĩ bảo mình đi làm (a) xét nghiệm công thức máu (b) xét nghiệm nước tiểu (c) siêu âm bụng và (tuyệt chiêu cuối) nội soi trực tràng và đại tràng Sigma (từ đây xin được gọi là "thông đít" cho thêm phần kịch tính).
Bài học: Bác sĩ trẻ chưa chắc dở hơn bác sĩ già. Trả nhiều tiền sẽ được giải thích cặn kẽ hơn. Hàng tư nhân luôn tốt hơn hàng nhà nước. Ít nhất là niềm nở hơn. +1.
V. 11h15 Mình chọn đi thông đít đầu tiên. Chả là vì cái gì tệ nhất thì muốn qua nhanh nhất. Bước vào phòng thấy có mỗi mình với một bà cụ nằm trên băng ca vừa chuyển từ phòng thông ra. Phát hoảng (về sau này mới nhớ ra là nếu nội soi đại tràng thì phải gây mê vì nó đau vô cùng).
Cảm giác đưa giấy yêu cầu thông đít cho nhỏ hộ lý rất ư là kỳ quặc. Giống như mình đang bảo nó: "Em này, anh đau bụng nên cần thông đít. Em làm nhẹ thôi nhé".
Phòng thông đít lần 1
Cảm giác đưa giấy yêu cầu thông đít cho nhỏ hộ lý rất ư là kỳ quặc. Giống như mình đang bảo nó: "Em này, anh đau bụng nên cần thông đít. Em làm nhẹ thôi nhé".
Ngồi chờ chừng 5' thì có một cô đứng tuổi gọi mình vào phòng để thông lần 1. Cô bảo mình cởi quần ra, nằm lên giường, chổng mông lên. Đợi được nửa phút thì cô lấy cái chai nước súc rửa ruột đâm một cái ọt. Mình hết cả hồn. Rồi cô ấy bơm vào vô cùng mạnh mẽ. Mình nghe được tiếng nước bơm ục ục và cả cải ruột của mình nó căng phồng ra. Đau chết đi được. Xong việc thì cô ấy rút ra và bảo 15' nữa đi toilet nhé, hẹn 12h30 tới thông đít. Do đã đi thông đít một lần rồi nên mình biết ngay là chừng 3' thì sẽ chui ngay vào toilet và thải ra cái thứ của cô ấy. Lần này mình cầm cự được những 7'. Tuyệt cú mèo!
Em không mắc cỡ đâu các chị ạ :">
Bài học: Có bốn loại người trên đời bạn không nên mắc cỡ: Ba, má, vợ/chồng và bác sĩ. Điều này đúng trong mọi trường hợp!
VI. Bác sĩ nam phụ trách thông đít đi cà nhắc và nhìn rất ngầu. Chắc mất sổ gạo. Phát cho mình một cái quần chuyên dụng. Mình rất hài lòng. Cái quần đó rộng thùng thình và có khoét một cái lỗ ngay cái chỗ để chọt camera nội soi vào. Cái lỗ đó có cả nắp đậy nữa. Thật là pro!
Lại mô-típ cũ: Nằm nghiêng qua, chổng mông lên. Mình không được phép nhìn camera nên không tường thuật được những gì mình thấy. Sau đây là những gì mình cảm nhận được:
Thật là chuyên nghiệp!!!
Lại mô-típ cũ: Nằm nghiêng qua, chổng mông lên. Mình không được phép nhìn camera nên không tường thuật được những gì mình thấy. Sau đây là những gì mình cảm nhận được:
a. Bắt đầu chà nước bôi trơn. Nhớt nhớt mát mát. Cảm giác dễ chịu vô cùng :">
b. Chọt chọt nhẹ nhẹ để thăm dò độ mở. Nhột nhột.
c. Mỏ vịt. Nhét vào và bắt đầu mở ra. Ối ĐM! Đau! Cái này đau!
d. Bắt đầu luồn vào. Nghe như con rắn bò trong ruột. Đau vô cùng! Mắt nhắm nghiền để không rên rỉ. Thật không hay chút nào nên thể hiện cảm xúc ở nơi đông người. Phải kiềm chế.
e. Vào được chừng 15cm. Bơm khí cho mở to ra để đi tiếp. Cảm giác ruột căng đầy hơi. Muốn đánh rắm một hơi thật dài. Mỗi lần luôn vào là đau như thể có cục cứ* to vĩ đại đang ngọ nguậy trong đấy.
f. Đại tràng Sigma nằm cách thế giới bên ngoài +/- 60cm. Giờ nó lên tới đâu gần rốn. Phê. Mắt lim dim. Không sướng. Đau.
g. Rút ra. Lần này vừa rút vừa hút khí ra. Rất rất đau vì ruột căng lên xẹp xuống nhanh. Có cái lợi là khi làm xong sẽ không đau bụng âm ỉ. Lần trước ở ĐH Y Dược phải ngồi nghỉ và đánh rắm 1 tiếng mới hết hơi.
h. Vụ này mới: rút ra hết rồi tự nhiên xoắn cái phần ở ngoài cụng. Xoắn tít. Đau vãi cả ra. Tính quay qua hỏi: mày làm cái gì đấy? Ông đau vãi ra đây. Nhưng vì là người có văn hoá nên đành câm nín :(
Bài học: Tốt nhất là…đừng bao giờ để bị thông đít.
VII. Còn phần siêu âm chà chà và phần lấy nước tè nhưng chả có gì đặc biệt, ngoại trừ việc đi tè nhiều quá bị tràn, dính đầy tay >"<. Đúng là chơi dơ T_T.
VIII. Bác sĩ dặn như sau:
Mình hiểu theo ý mình là:
2, 3. Chỉ đc ăn cơm trắng
4. Cài đặt alarm clock
5. Không được mang laptop về nhà
6. Đau đầu ráng chịu
7. Nghỉ việc, ở nhà ngủ
Tổng kết: Phí tổn: 970k. Không chết sớm. Nhẹ nhõm, thoải mái. Hoá ra ruột cũng bị chuột rút. Sạch túi. Trẻ khoẻ.
Nhắn nhủ các anh chị em: đừng bao giờ nhịn ị. Ăn nhiều rau và nếu có bị đau, hãy mau đi khám bệnh. Chọn bệnh viện sạch. Bệnh viện sạch chưa chắc tốt nhưng bệnh viện dơ chắc chắn là đồ dỏm. Và tốt nhất là nên để vợ/chồng thông đít hơn là đi làm cái trò đó với bác sĩ. Chấm hết.
Tái bút: Khi anh bác sĩ đẹp trai nọ khám cho bệnh nhân trước mình, ảnh bảo cô đó có vi-rút gì đó trong bao tử. Uống thuốc nó chết ngay nhưng để lâu nó gây ung thư bao tử. ĐM!!!! Có thể loại đó nữa hả? >"<.